Scroll to Top

Nguyễn Hữu Thắng trong mắt Quang Trường là đồng đội tốt

Published on Thứ Năm, 03 Th3 2016 14:00 Chiều / Chức năng bình luận bị tắt ở Nguyễn Hữu Thắng trong mắt Quang Trường là đồng đội tốt

Hôm nay, HLV Nguyễn Hữu Thắng chính thức trở thành HLV trưởng ĐT Việt Nam và báo the thao Điện tử Bóng đá nhận được rất nhiều bài viết về anh. Bài viết của HLV Ngô Quang Trường – người em và người đồng đội thân thiết.

Nguyễn Hữu Thắng trong mắt Quang Trường là đồng đội tốt

Tôi và anh Hữu Thắng quen nhau từ năm 1988, tức là đã tròn 28 năm. Thời gian đó đủ để một người được sinh ra đời, tạo lập sự nghiệp, thậm chí đã lập gia đình, sinh con, đẻ cái và đương nhiên, anh em chúng tôi có quá nhiều kỷ niệm chẳng thể nào kể hết. Kỷ niệm đầu tiên là cả hai anh em đều hạnh phúc khi được đôn lên đội 1 thi đấu, đó là năm 1989.

Ngay từ khi mới vào lớp, tất cả đều trẻ như nhau, tuổi sàn sàn nhưng Hữu Thắng đã cho thấy tư chất thủ lĩnh cực kỳ nổi bật mà ai cũng có thể nhận ra. Tính của anh Hữu Thắng rất thẳng thắn, cương trực và nóng tính, thậm chí là cục tính. Từ đó đến nay, anh ấy càng ngày càng phát triển theo hướng tích cực về mọi mặt, từ cầu thủ đội trẻ, thủ lĩnh SLNA rồi đội trưởng ĐT Việt Nam. Những thăng trầm trong cuộc đời càng hun đúc nên một Hữu Thắng rắn rỏi, bản lĩnh và toàn diện hơn.

Anh Hữu Thắng bị cụt một ngón tay. Đó là kỷ niệm mà tôi nhớ mãi. Đó là năm 1997, SLNA tập luyện ở Thủ Đức, Hữu Thắng bị đau, ngồi ngoài. Khi thấy một cái mắt lưới ở khung thành bị tuột, anh ấy đã nỗ lực mắc lại mắt lưới và không may, chiếc nhẫn móc phải cái đinh, làm xương và gân tay của anh ấy bị đứt. Nhiều người lúc đó rất sợ vì máu chảy nhiều nhưng tôi chạy đến, cởi áo ra để băng bó vết thương, lấy đá cho anh ấy chườm và đưa anh ấy đi bệnh viện. Tôi đã ôm anh ấy trong tay mình và giữ bàn tay bị thương ấy cho tới khi trao cho các bác sĩ. Cuối cùng, ngón tay ấy không giữ được…

Tôi nhớ trận đấu giữa SLNA và Thể Công năm 1995 tại TP.HCM. Lúc đó, chưa có giải vô địch quốc gia thi đấu theo kiểu lượt đi, lượt về như bây giờ mà chúng tôi phải chơi trận đấu này trên sân trung lập. Giải khi ấy chia thành 3 bảng, miền Bắc, miền Trung và miền Nam. SLNA gặp Thể Công trong trận đấu mà đội nào thắng thì trụ hạng, đội thua phải đi chung kết ngược. Lúc ấy, dù Hữu Thắng chưa phải là cầu thủ nòng cốt ở SLNA nhưng cũng đã hô hào anh em, kể cả những anh lớn trong đội chiến đấu và chiến thắng trong trận đấu bản lề đó.

Trên phương diện là một cầu thủ, Hữu Thắng giỏi như thế nào, có tố chất gì nổi bật thì cả nước đều biết rồi, chẳng cần tôi phải nhắc lại nữa. Nhưng với tôi, được chơi bên cạnh Hữu Thắng cũng là cái may mắn trong nghề. Lúc đội thuận lợi, dẫn bàn và chiến thắng thì không nói nhưng khi đội gặp khó khăn, tư chất thủ lĩnh và tầm ảnh hưởng của Hữu Thắng mới thật sự nổi bật.

Sau này, khi đi làm HLV, Hữu Thắng có nhiều điểm rất hay, anh giúp cầu thủ chơi với tất cả những gì mình có, tập trung tối đa, máu lửa hết mình và tất cả đều nhìn về một hướng, chiến đấu vì điều tốt đẹp nhất cho đội bóng. Hữu Thắng rất công bằng và hồi ở SLNA, dù ngôi sao trụ cột hay cầu thủ trẻ cũng được đối xử như nhau, với tầm quan trọng ngang nhau. Ai tập tốt, người đó được thi đấu. Với nhiều thế hệ cầu thủ SLNA, anh Hữu Thắng là thần tượng, là cha, là chú, là anh cả và là hình mẫu mà mọi cầu thủ xứ Nghệ hướng tới.

Thời gian gần đây, các bạn chắc đã biết anh Hữu Thắng có đi học tiếng Anh, đúng không? Anh ấy là người chăm chỉ học tập lắm, rất cầu thị và ham học hỏi. Trước đây, đi học HLV với giảng viên nước ngoài cùng anh ấy, tôi thấy, nhiều khi phiên dịch chưa kịp dịch thì anh ấy đã chủ động nói chuyện với các chuyên gia rồi. Ở SLNA trước đây, anh ấy cũng nói chuyện thẳng với các ngoại binh.

Khi biết VFF mời anh Hữu Thắng làm HLV trưởng, mọi người đều ủng hộ hết mình. Tôi cũng chúc cho anh ấy phát huy được hết khả năng của mình, vận dụng tất cả kinh nghiệm đã có từ khi làm cầu thủ, kinh nghiệm quốc tế cho tới bản lĩnh của người thầy để chinh phục thành công. Tôi chúc và tin anh ấy sẽ thành công, vì anh ấy tên là Hữu Thắng mà…